UỐNG TRÀ

Khi đời sống là những chuỗi ngày mà con người luôn vận động không ngơi nghỉ, người tích cực thì biến những khó khăn, thách thức thành cơ hội, người bi quan lại cuộn mình trong những âu lo. Và niềm mong mỏi được hiểu, được sẻ chia, được có một chốn bình yên … đôi khi trở thành những gì xa xỉ. Người thành công vẫn cần một chốn bình yên. Người chưa thành công lại càng mong có nơi để chiêm nghiệm.

Uống trà, trong một chừng mực nào đó, có thể dẫn dắt con người một cách nhẹ nhàng vào chốn bình yên. Có lẽ, chính cái sự thong thả, tỉ mẩn khi đun nước, tráng trà, pha trà, rót trà, mời khách hay tự mình thưởng thức một tách trà ấy sẽ khiến con người không thể vội vàng gì hơn, và tâm hồn như được ở giữa chốn bình yên vây. Bây giờ, giữa muôn trùng vòng vây những lo toan của cuộc sống thường nhật, sức khỏe, con người, người ta nhắc đến Trà và Thiền như nhắc đến mối lương duyên từ lâu lắm mà lại rất khó để cắt nghĩa, tại sao, như thế nào. Chỉ biết rằng, khi lặng yên – tọa Thiền, đâu đó phảng phất một chút vị trà trong lành, khiến người khoan thai … Còn khi chậm rãi nhấp ngụm trà nóng thơm hương sen, hay tận hưởng vị nhân nhẫn đăng đắng và ngắm sắc nước vàng óng ánh, dường như hơi thở cũng nhẹ nhàng hơn, đều đặn hơn từ bên trong … khiến ta chìm vào giây phút tọa Thiền.

Và cứ thế – thư thái – nhẹ nhàng – Thiền và Trà gắn kết với nhau, như con thuyền êm êm nhẹ nhàng rẽ sóng, đưa con người đến chân trời của an nhiên, tự tại, thanh tịnh trước những bể dâu đổi dời trong đời. Một hôm nào đó, thử xếp lại những bộn bề công việc, những đau khổ trong cõi tình, pha một ấm trà, mời bằng hữu cũng được, mà một mình cũng không sao. Chỉ là, khi đưa chén trà lên miệng, hãy nhìn thật sâu vào làn khói thơm nghi ngút đang tỏa ra từ miệng chén, biết đâu bạn sẽ thấy khói vẽ ra những con đường đầy ánh sáng – như thứ ánh sáng cuối đường hầm bỗng rực lên … những bí bách đời thường theo làn khói mà bay đi mất, nhường chỗ cho lắng đọng, thoải mái, yêu thương.

Người ta bảo, mùa đông thì uống trà bằng chén miệng nhỏ – để làn hơi ấm từ từ thoát ra – để ta cảm nhận chút ấm áp trong không khí lành lạnh ấy; còn mùa hè hãy uống trà bằng chén to – để hơi nóng bay lên nhanh hơn – dễ uống. Sài Gòn chỉ hai mùa nắng mưa, thế nên chọn lựa chén uống trà cũng giản đơn hơn, như tính cách người Sài Gòn vậy. Và dù là uống trà bằng tách nào, chén nào đi nữa, bạn biết không – khi ta cảm nhận được sự ung dung chầm chậm lan tỏa đến mọi giác quan, xung quanh ta mọi thứ chừng lắng đọng lại … ấy là lúc ta thật sự mạnh mẽ, vững vàng để tiếp tục cuộc hành trình – tiếp tục sứ mệnh của mỗi người. Giữa muôn trùng sóng gió cuộc đời, khi đưa tay nâng một tách trà lên để thưởng thức, bạn còn nhớ gì? Người nhớ đôi tay cô bạn gái tuổi trăng tròn, e ấp áp tay vào tách trà rồi lại áp tay lên má để má ửng hồng vì hơi ấm bàn tay … Người nhớ đôi tay mẹ tảo tần hôm sớm, thô ráp, khô cằn với thời gian. Người lại nhớ đôi tay những người phụ nữ hái chè, sao chè quanh bếp. Những đôi tay không đẹp, không mượt mà nhưng tin chắc chủ nhân của những đôi tay ấy sẽ luôn nhẹ nhàng, thoải mái, khoan thai đi cùng tháng năm.

Và bạn ơi, một hôm nào đó, bắc ấm nước lên, pha một ấm trà, tận hưởng những thong dong, ấm áp như suối nguồn tươi trẻ của cuộc đời … để thấy tâm mình lắng đọng, và mạnh mẽ, hạnh phúc sẽ đến nhà, qua cả những cửa sổ luôn mở ra đón nắng hòa cùng với gió. Ngày chủ nhật…ngày của riêng mình. Người kể chuyện trà tự hỏi: Bạn có đang thưởng cho mình sự thảnh thơi sau một tuần làm việc mệt nhọc không nhỉ? Nếu chưa, hãy làm ngay đi nhé, vì bạn của tôi ơi, bạn đáng được thưởng mà…

Miễn phí giao hàng
Miễn phí giao hàng
Đơn hàng trong bán kính 10km
Đổi trả trong 7 ngày
Đổi trả trong 7 ngày
Nếu có lỗi từ nhà sản xuất
Thanh toán an toàn
Thanh toán an toàn
Bảo mật thanh toán 100%
Hỗ trợ 24/7
Hỗ trợ 24/7
Đội ngũ chuyên nghiệp
Giỏ hàng

Chưa có sản phẩm nào trong giỏ hàng.

Hotline eshop DOIDEP Zalo eshop DOIDEP Messenger eshop DOIDEP
right arrow time clock pin e